Anh nói đúng
Em tự huyễn hoặc em
Những gì đã qua không bao giờ trở lại
Anh đã khác xưa
Em điềm nhiên như thể
KHÔNG HỀ YÊU ANH.
Nhưng mỗi ngày qua nỗi trống trải dềnh lên
Em bình thản
Sự bình thản giả vờ để che mắt anh
Và những người bên cạnh.
Chỉ có điều
Khi đêm đen đặc quánh
Em lại trở về
Tức tưởi... riêng em...
Em không thể bắt buộc trái tim
Quên những điều mà chính em còn nhớ
Em không thể quên
Dẫu chỉ một nhịp thở
Anh ơi!
Đêm đi hoang....
08/11