Vì em là em, can đảm vô cùng.




Tình yêu à, em rất tự hào vì em là em, can đảm đến vô cùng.

Em đã chọn một con đường rất khó khăn, nhưng em đã bước những bước đầu tiên với tất cả sự quyết tâm. Em dám dẫm lên cả gai nhọn và mỉm cười băng lại những vết thương. Phía trước còn xa... rất xa... nhưng có quan trọng đâu khi em vẫn đi tới và ngẩng cao đầu.

Em vẫn viết về những ngày của em với niềm hân hoan và hạnh phúc rưng rưng, dù không phải em không có những bực dọc thường thấy ở một "bà cô già" 26 tuổi. Nhưng những cáu giận nhỏ bé ấy có đáng là gì so với niềm hạnh phúc vì được sống trọn vẹn trong cuộc đời này, anh nhỉ?

Em can đảm vì em dám ước mơ và kiên trì theo đuổi mơ ước của em. Phải rồi. Ai mà không có những ước mơ, điều quan trọng chính là dám thực hiện ước mơ ấy bằng tất cả niềm hăng say và trái tim cháy khát đam mê.

Anh ạ! Anh chính là mơ ước của cuộc đời Em.

Như vậy đấy. Em rất tự hào về bản thân mình vì em là em, sống can đảm từng ngày và sống trọn vẹn với những mơ ước của em.