Mở




"Chuyện tình mình lơ đãng như sông
Em không biết kể gì với mùa thu về những ngày buồn nhưng không khóc.
Chỉ những câu thơ đêm đêm thảng thốt
Phút vô tình em nhớ và quên.

Sao lại là Anh?
Sao lại là Em?
Sao lại là heo may
Sao lại là sương khói?

Giấc mơ về anh một thời rất vội
Giấc mơ về Anh gió cuốn đi rồi.

Chuyện tình mình lơ đãng sông trôi.
Em không biết gọi anh là cánh buồm hay là cơn bão."