Đau



Dạo này thường xuyên bị đau đầu. Đau đến mức mình có cảm giác đầu mình sắp vỡ ra rồi. Và cái cảm giác ấy rất đáng sợ. Giống như là sắp phải từ giã cuộc sống này vậy.

Hôm nay khi bị đau, mình đã nghĩ đến bố và khóc òa lên. Ngày mai thôi sẽ là sinh nhật bố. Nếu...
Mình không dám nghĩ tiếp. Nhưng mình nhớ, chiều qua khi gọi điện cho bố, bố đã rất vui.

Anh bảo mình uống thuốc giảm đau và đi khám.
Nhưng mình rất sợ.
Và mình cũng cảm thấy ghét anh.
Vì anh lúc nào cũng chỉ biết bảo mình uống thuốc và đi khám bệnh. Nhưng chưa 1 lần nào anh thực-sự-ở-bên-mình khi mình đau đớn.

Mình rất muốn sống bình thường như tất cả mọi người.
Mình cũng muốn có cảm giác yêu thương và giận hờn như mọi người.
Nhưng mình bất lực. Mình gần như không thể giận anh.

Đầu mình vẫn đau. Và tim mình như có ai đang bóp chặt.

Ngày hôm nay nắng gắt vô cùng...