Vô đề



Tôi đã để mình cô độc rất lâu
Cô độc trong căn nhà của chính tôi
Cô độc trong tình yêu có vẻ ngòai lãng mạn

Tôi cô độc trong những bài thơ đang viết
Cô độc cả khi mỉm cười với thế giới xung quanh.

Tôi cô độc ngay trong lúc ôm anh
Thì thầm về tương lai và ngôi nhà có nhiều cửa sổ

Cô độc ném tôi vào căn hầm nằm phía dưới một gia đình nhỏ
Tiếng trẻ con khát sữa
Tiếng vợ chồng khe khẽ mắng yêu nhau.

Tôi khóc.
Nước mắt lần nào cũng mặn như nhau
Nhưng lòng tôi ấm lại.

Tôi thấy mình bay đi.
Nỗi cô đơn ở lại.

Cuộc sống tìm thấy tôi.

10.07.10