Những lá thư



Anh biết không?

Đất trời đang trở dạ
Nắng quen
Nắng lạ...
Nắng nào là nắng của chúng ta?

Anh biết không?

Em đi giữa bao la
Mùa thu đến mà sao oi nồng quá
Những khung cửa sổ
Mở hững hờ...

Anh biết không?

Tháng Tám không là thơ
Em đi hết những tháng ngày nhòe nhọet
Nước mắt của trời
Nước mắt mưa mải miết
Tuôn đầy má em....


Anh! Chẳng cần nói gì thêm
Em biết hết....cả những điều anh chưa bao giờ nói....

Thì thôi anh ơi...
Chẳng có gì là vội
Cũng chẳng có gì để ta phải ngỡ ngàng....

Em viết thư cho anh này...
Để anh biết nắng vẫn vàng
Vườn em vẫn tươi và ngằn ngặt biếc...

Anh đi rồi...

Thư này, em vẫn viết...
Viết để mình em thôi...