Những lá thư



Em mệt mỏi rồi anh...

Nỗi nhớ ngã sõng soài bờ mắt ướt
Hà Nội vào đông
Những nỗi buồn không báo trước
Mộng mị thiêu đốt tim em...

Em mệt mỏi rồi anh...

Quá khứ như dòng sông không thể nào cạn khô
Em dong những cánh buồm cố đi về phía biển
Những bãi bồi vẫn níu chân...

Em mệt mỏi rồi anh...

Rất muốn ôm anh
Dẫu chỉ là trong mơ thôi, thêm một lần để em đừng gục ngã
Nhưng em không tìm thấy
Anh biến mất trong đêm đen lạnh giá
Em co ro trong những nỗi mong chờ...

Em mệt mỏi
Mệt mỏi đến từng chữ trong thơ...

Anh ơi, có bao giờ biết được
Lối về
em
vẫn đứng chờ như trước.

Dù em biết
Em không thể níu nổi Mùa thu...