Mùa này trời đẹp lắm




Phải rồi, mùa này trời đẹp lắm!

Loa kèn trắng như những lọn mây giữa vườn.
Trời biêng biếc xanh.
Và nắng nhè nhẹ.

Em thử cảm nhận hạnh phúc theo cách khác.

Nghĩa là không có sách
Không có trà dâu nóng mỗi sáng.
Không có những tin nhắn chúc ngủ ngon của anh.
Không có những đêm nằm quấn chăn mơ về anh.
Không có những âm thanh dồn dập của tình yêu.

Em tập đi ngủ sớm.
Tập dậy sớm mỗi buổi sáng và đi bộ xung quanh nhà. Nhìn lên những tàng cây ngằn ngặt xanh của mùa hè.
Mở cửa sổ và chờ những tia nắng đầu tiên.
Tập xem Tivi trong những lúc rảnh rỗi.
Em tập nấu những món em chưa biết.
Và tập nghĩ đến anh một cách bất chợt.

Những ngày này em thường đọc 1 vài bài thơ mỗi lần online và suy nghĩ một chút. Vì em gần như không còn khả năng viết nữa. Tuy nhiên em không muốn để tâm hồn mình già cỗi và khô khan.

Những ngày này em thường đi dạo đâu đó mỗi lúc cảm thấy nỗi cô đơn sắp ùa đến với mình. Không phải là sự trốn chạy. Chỉ là tự bảo vệ mình.

Anh ạ.

Em biết anh vẫn ở đây, luôn bên em. Nhưng em cũng biết nếu em không tự đứng 1 mình được thì anh sẽ rất buồn. Cho nên em sẽ tự sống cuộc sống của em. Tự em sẽ hạnh phúc chứ không phải chờ anh mang đến cho em cảm giác ấy.

Bởi vì em yêu anh.