Những lá thư



Em cứ để ngày trôi...
Mùa vẫn dài bất tận

Hà Nội trong veo
Những mảng thu rơi vào em...
... quặn thắt.
Kỉ niệm phủ rêu rồi.

Em cố ru mình
Cố ru những đêm dài
Vậy mà chẳng đêm nào không ướt gối.
Em đã bảo anh rồi:
Mùa này, thản nhiên mà nhức nhối...

Mùa này, nỗi nhớ rất sâu.

Anh bỏ đi rồi
Anh có biết gì đâu.
Em ở lại ru những ngày không anh
Niềm đau dâng vồi vội...

Anh sẽ chẳng biết đâu!